Kể lại ngày đầu tiên em đi học

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 1

Đã ba năm rồi em em được ngồi học dưới mái trường cấp 1 mến yêu với nhiều kỉ niệm khó quên. Nhưng có lẽ ngày đầu tiên theo mẹ bước vào ngôi trường này, cho đến bây giờ em vẫn luôn nhớ mãi. Ngày đó, mùa thu của các đây ba năm, khoảng khắc bồi hồi xao xuyến đến lạ lùng.

van lop 3 ke lai ngay dau tien di hoc cua em - Kể lại ngày đầu tiên em đi học

Hôm đó, mẹ dậy rất sớm, em cũng dậy rất sớm. Tối qua mẹ không ngủ được nhưng em vẫn ngủ ngon lành. Con nít mà, nên em cũng không quá quan trọng đến chuyện ngày đi khai giảng đầu tiên. Nhưng cảm giác đi bên cạnh mẹ trên con đường làng để tới trường, cảm xúc nôn nao đến lạ.

Em còn nhớ y nguyên cảm giác lúc đó của một đứa con nít 6 tuổi bé con, còn e dè nép sau lưng mẹ nhìn các bạn xa lạ. Mẹ mỉm cười nhìn em vào bảo rằng “Cố lên chàng trai, đây là môi trường học tập của con”. Mẹ buông tay, em bước vào cánh cổng kia, nước mắt chực vỡ òa vì thấy mình lạc lõng. Đây không phải đầu tiên em đặt chân vào ngôi trường này nhưng là lần đầu em vào đây với tư cách là học sinh mới.

Hôm đó, đi khai giảng nhưng em vẫn mang theo chiếc cặp to đùng. Trong cặp chỉ toàn bi và vòng nên không dám mở ra cho các bạn xem. Em ngồi cạnh một bạn nữ, bạn ấy rất dễ thương, sau này trở thành bạn thân với em cho đến bây giờ.

Ngồi giữa sân trường, nhìn lá cờ bay phấp phới, tiếng trống trường vang lên và tiếng thầy hiệu trưởng nó rất to trên loa. Cô giáo chủ nhiệm lớp em nhìn lần lượt từng bạn và mỉm cười dặn dò rất nhiều thứ. Em thấy mình bắt đầu bớt run, bớt sợ vì có nhiều bạn cũng ở trong hoàn cảnh như mình.

Hôm đó, ngày đầu tiên em được quàng khăn đỏ, có cảm giác như mình đã lớn. Cho đến bây giờ, đã hai năm trôi qua nhưng nghĩ lại ngày đầu tiên đi học em vẫn thấy xúc động và muốn đi tìm lại.

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 2

Tôi xin kể về ngày đi học đầu tiên của mình cho các bạn nghe nhé!

"Đó là vào một buổi sáng thứ hai đầu tuần cách đây đã gần ba năm. Mẹ tôi dậy từ lúc nào không biết nữa. Khi anh Hai vào đánh thức tôi dậy, đánh răng rửa mặt thì tôi đã thấy bữa ăn sáng của gia đình đã được dọn sẵn lên chiếc bàn tròn ở phòng ăn. Tôi có tật ngủ muộn và hay nằm nướng. Mẹ và anh Hai gọi hai, ba lần, tôi mới dậy được. Nhưng sáng nay, không hiểu sao, anh Hai chỉ vào lay nhẹ "Hương ơi, dậy đi em!'', thế mà tôi đã tung mền ngồi dậy được ngay, không còn ì à như trước nữa. Tôi nhanh nhẹn vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Thường ngày, tô mì Kim Chi hay tô hủ tiếu tôi phải ăn đến ngoài ba mươi phút mới xong, thể mà sáng ấy, khoảng năm bảy phút gì đó, tô hủ tiếu đã hết sạch, anh Hai phải thốt lên "Bé Hương tiến bộ thật! Ăn nhanh bằng anh rồi đấy. Phải vậy chứ! Sinh viên năm nhất rồi, có khác!". Mẹ tôi nhìn anh Hai rồi nhìn tôi mỉm cười. Tôi thấy lòng mình vui vui một niềm vui mới lạ. Phải rồi, mới hôm qua tôi đang còn là một đứa trẻ mẫu giáo. Thế mà sáng nay, tôi đã trở thành một học sinh lớp Một, được mặc bộ đồ đồng phục, được khoác chiếc cặp sách trên vai như chị Phượng, chị Diễm nhà kế bên, thích ơi là thích! Tâm trạng tôi lúc ấy cứ bồn chồn, háo hức như người sắp đi dự hội vậy. Bỗng, anh Hai giục: "Em chuẩn bị nhanh lên, anh đưa em đến trường!". "Em xong đây rồi, anh đưa xe ra trước đi. Em nhờ mẹ buộc tóc, rồi em ra ngay!".

Xem thêm:  Kể về thầy cô giáo đã dạy em trước đây

Hai anh em đến trường lúc 6 giờ 30 phút. Ngoài cổng trường, người và xe cộ tấp nập. Anh Hai gửi chiếc xe đạp ở nhà giữ xe, rồi quay lại dẫn tôi vào lớp học. Vừa mới nhìn thấy cô giáo từ phòng bên bước lại, tôi khoanh tay cúi đầu chào cô giáo: ''Dạ, con chào cô ạ!". Cô mỉm cười bước lại bên tôi, nhẹ nhàng đỡ chiếc cặp sách trên vai tôi xuống, rồi nói: "Con là Hương phải không? Con bố Thanh xinh quá! Con ngồi vào đây!". Cô chỉ chỗ cho tôi ngồi ở bàn thứ hai bên phải. Tôi ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao cô lại biết tên tôi. Mãi đến sau này tôi mới rõ, cô là bạn thân của bố tôi hồi cùng học phổ thông với nhau.

Câu chuyện "Ngày đi học đầu tiên của tôi" là vậy đó.

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 3

Đã hơn hai năm trôi qua, sự vật có nhiều đổi khác nhưng trong tâm trí em, kí ức về ngày đầu tiên đi học không bao giờ phai mờ.

Sáng đó, em dậy thật sớm để chuẩn bị. Sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân xong, em liền vội vã ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ và chị gái đều khen em nhanh nhẹn, hoạt bát hơn mọi lần và dường như em cũng cảm thấy được điều đó.

Trong em, cảm giác bồn chồn, vui vui xen lẫn sự lo lắng, sợ hãi. Lần đầu tiên được mặc bộ đồng phục tiểu học, em cảm thấy mình lớn hẳn lên. Đúng sáu giờ ba mươi phút, bố đưa em đến trường. cổng trường Nguyễn Tất Thành mở rộng, những lá cơ đỏ bay phấp phới, nối nhau thành hàng, tung bay trước gió như đang vẫy chào chúng em nhân ngày tựu trường đầu tiên. Bố em dẫn em đi dọc cầu thang tầng một rồi dừng lại trước cửa lớp có tầm bảng 1A. Cô giáo từ trong lớp bước ra, mỉm cười chào đón hai bố con. Sau lời chào hỏi, bố nói lời gửi gắm em cho cô giáo, rồi cúi xuống xoa đầu, vỗ về em, dặn dò em phải ngoan ngoãn và đừng lo lắng.

Em níu lấy tay áo bố như không muốn rời nhưng rồi cô giáo đã nhẹ nhàng đến bên, an ủi em khiến em bớt sợ hãi. Em theo cô giáo vào lớp gặp các bạn, cô xếp chỗ cho em ở vị trí đầu tiên của dãy ngoài.

Buổi học đầu tiên ấy mãi là một kí ức đẹp đẽ, là hành trang cho những  năm tháng sau này của em.

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 4

Mới có 6 giờ sáng mà tôi đã chuẩn bị cho buổi đi học đầu tiên của mình đâu ra đó.

Tôi vốn là một đứa trẻ có tính tự lập ngay từ lớp "Chồi" lớp "Lá". Không giấu gì các bạn, bố tôi mất sớm khi tôi mới tròn một tuổi. Ba năm sau, ông bà nội "bắt" mẹ tôi phải đi bước nữa. Và từ đó, tôi về ở với ông bà nội và cô út. Cô út lúc đó đang học lớp 12. Ông bà nội và cô út rất thương tôi, nhưng vì hoàn cảnh, ông bà nội thì đã già, cô út lại đi học suốt sáng chiều, nên mọi sinh hoạt của bản thân, tôi thường tự làm lấy, dần dần thành thói quen. Năm tôi vào lớp 1 thì cô út cũng ước vào Đại học năm thứ hai. Nhà chỉ còn ông bà nội và tôi. Sáng đó, ông bà nội có ý định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi nói với ông bà nội rằng. "Cháu đi đến trường một mình được, nội cứ ở nhà". Từ nhà đến trường chỉ gần một cây số. Sau khi chào ông bà nội, tôi khoác chiếc cặp sách mới mà cô út đã mua cho tôi hồi hè vừa rồi. Vừa mới ra khỏi ngõ thì gặp một chiếc Honda trở tới. Tôi không ngờ là bố dượng tôi. Bố dừng xe lại, bế tôi lên xe và nói: "Bố đi từ lúc 5 giờ kia, nhưng chờ phà lâu quá nên giờ mới tới. Con đừng buồn bố mẹ nhé! Bố dẫn tôi đến trường, rồi dẫn tôi vào lớp. Bố trao đổi với cô giáo chuyện gì đó khá lâu, rồi quay lại nói với tôi: "Con ở lại với cô giáo và các bạn, bố phải trở lại cơ quan. Trưa, con về một mình nhé! Thứ bảy này, bố sẽ đưa mẹ và em sang thăm ông bà và con!" Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo, rồi lên xe trở về. Tôi nhìn theo bố dượng cho đến lúc chiếc xe khuất hẳn sau dãy xà cừ ven đường mới quay về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp học.

Xem thêm:  Tả cây phượng trồng trong sân trường

Ngày đầu tiên vào lớp Một của tôi như thế đó, các bạn ạ!

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 5

Cứ mỗi khi mùa thu với ánh nắng vàng tươi và những cơn gió heo may nhè nhẹ về, em lại nao nức nhớ về kỉ niệm ngày đầu tiên vào lớp Một.

Hôm đó là buổi sớm mùa thu mát mẻ, bầu trời xanh biếc. Những sợi nắng mong manh như tơ trời cứ vươn xuống những lá cây, ngọn cỏ. Bố dịu dàng nắm tay em đến trường. Con đường quen thuộc hằng ngày sao hôm nay với em bỗng trở nên mới lạ. Những hàng cây xanh tươi rợp bóng mát đung đưa trong gió. Mấy chú chim đậu trên cành hót líu lo. Trường em nằm trong khuôn viên khang trang, đẹp đẽ. Cờ, hoa rực rỡ sắc màu, cả những chùm bóng bay nhiều màu sắc. Khắp trường rực lên bởi những biểu ngữ đỏ thắm . Các anh chị lớp lớn đang vui đùa, chạy nhảy, chuyện trò. Một số khác khăn quàng đỏ thắm đang trang nghiêm, chuẩn bị diễu hành. Còn em thấy bỡ ngỡ rụt rè, sợ hãi, đứng nép sau bố nhưng vẫn muốn hòa nhập với các bạn. Bỗng tiếng trống trường giục giã, trong trẻo vang lên báo hiệu bắt đầu năm học mới. Bố dẫn em đi quanh trường thấy cô giáo, cô lại gần chào hai bố con em rồi ân cần và nhẹ nhàng dẫn em vào lớp. Thời điểm đó, cảm giác sợ hãi và rụt rè bỗng tan biến trong em.

Ngày đầu tiên đi học của em là thế đó. Nó sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí của em, không bao giờ phai mờ. Em thấy tự hào vì từ hôm nay, em đã là học sinh Tiểu học

Xem thêm:  Nêu cảm nghĩ của em về đêm trung thu

Kể lại ngày đầu tiên em đi học – Bài làm 6

Mỗi người đều có một kỉ niệm riêng của mình về ngày đi học đầu tiên, phải thế không các bạn?

Tôi kể lại cái ngày đầu vào lớp Một ấy cho các bạn cùng nghe nhé! Khác với mọi lần, bố tôi gọi vài ba lần, tôi mới dậy nổi. Thế mà không hiểu sao, chiếc đồng hồ điện tử mà dì Út tặng tôi dịp sinh nhật lần thứ năm của tôi vừa mới kêu “tít, tít, tít…” là tôi đã tung chăn ngồi dậy. Tối hôm qua, lúc ăn cơm, bố tôi dặn: “Sáng nay, con ráng dậy sớm chuẩn bị mọi thứ cho gọn gàng để bố đưa đi học, bố còn đến cơ quan nữa. Đừng ngủ trễ như mọi hôm, vì từ nay, cả hai bố con mình phải dậy sớm”. Có lẽ lời bố dặn và tâm trạng bồn chồn của ngày đi học đầu tiên đã giúp tôi bật dậy một cách nhanh chóng như thế. Tôi xếp chăn màn lại gọn gàng, bỏ vào tủ, rồi nhanh nhẹn vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Bữa ăn sáng đã được bố chuẩn bị từ lúc nào rồi. Mùi ngò rí thơm phức bay lên từ hai tô mì hải sản có sức hấp dẫn đến kì lạ. Vừa ăn, bố vừa dặn dò những điều cần thiết khi đến trường. Hai bố con ăn xong thì đồng hồ treo tường cũng vừa điểm chuông báo hiệu đã đến 6 giờ. Tôi mặc vội bộ đồng phục mà bố đã chuẩn bị sẵn từ tối qua, chải lại tóc và buộc gọn lên đỉnh đầu, khoác chiếc cặp sách vào vai. Ngoài sân, bô tôi đã nổ máy chờ tôi ra. Bố tôi là một người rất chu đáo, tôi không biết lí do vì sao bố mẹ tôi chia tay nhau mỗi người mỗi ngả. Tôi chỉ còn nhớ mờ mờ ngày mẹ tôi ra đi rời xa bố con tôi là lúc tôi học lớp Chồi. Rồi từ đó đến bây giờ, tôi không gặp lại được mẹ. Nghe bố nói “Mẹ lấy chồng mãi tận bên kia đại dương”, sau đó không hề thấy bố nhắc lại nữa. Có lẽ, thấy tôi vắng mẹ, nên bố tôi càng thương tôi hơn, chăm lo cho tôi đầy đủ không kém gì các bạn đồng lứa. Khi xe hai bố con tôi đến cổng trường thì các bậc phụ huynh khác cũng đã đưa con mình đến. Người nào tay cũng xách cặp, tay dẫn con đi đi, lại lại tìm lớp học cho con mình. Dường như bố tôi biết trước lớp học của tôi rồi, nên bố dẫn tôi đi một mạch đến cuối dãy phòng học thì dừng lại. Bố nói: “Lớp của con đây rồi!”. Vừa nghe bố nói xong thì cô giáo từ trong cửa lớp đi ra, mỉm cười với bố con tôi: “Anh cho cháu vào đây, rồi về đi làm, kẻo trễ. Chút nữa bạn bè cháu vào, cháu sẽ vui thôi mà!”. Bố tôi cảm ơn cô giáo và cúi xuống dặn dò tôi: “Trưa tan học, con đứng chờ ở cổng rồi bố sẽ đến rước nhé. Đừng chạy đi đâu nghe con!” Tự nhiên, tôi cảm thấy buồn và hụt hẫng. Tôi ôm ghì lấy bố, cố ghìm để khỏi bật ra tiếng khóc. Tôi nói trong sự xúc động: “Bố đừng quên và nhớ rước con sớm, nghe bố!”

Ngày đi học đầu tiên của tôi là vậy đó!