Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 1
Trong cuộc đời mỗi con người, có những đoạn đường, những khoảng thời gian dù trôi đi qua vẫn thấy tiếc nuối và dằn dặt. Có những thứ chỉ muốn giữ lại đừng trôi đi. Khi nhớ về tuổi hai mươi đã qua hay nghĩ về tuổi hai mươi đang sắp tới, bạn sẽ nghĩ về nó như thế nào?
Tuổi hai mươi – một con số tròn trĩnh đánh dấu rất nhiều thứ trong cuộc đời của mỗi con người về sau. Hai mươi tuổi, không phải cái tuổi trẻ con nhõng nhẽo bên ba mẹ nhưng chưa hẳn là cái tuổi để “ép” trưởng thành chín non. Đó là một viên gạch đặt ngang qua cuộc đời bạn, bạn sẽ bước qua, sẽ trải nghiệm, sẽ tận hưởng và khám phá nó như thế nào cho xứng đáng.
Có một số người tự hào nói với tôi rằng khi ở ngưỡng tuổi hai mươi, họ được sống thật bản thân mình, mạnh dạn dấn thân, can đảm theo đuổi đam mê. Nhưng có rất nhiều người ngần ngại, chần chừ khi nói về khoảng thời gian đó rằng họ sống với những gì mà người khác sắp đặt, rằng cuộc sống hiện tại chỉ là vay mượn. Một số khác nghĩ về tuổi hai mươi với nhiều dằn vặt, day dứt và thương tổn vì đã không biết trân trọng, không biết nâng niu để rồi đánh mất mới thấy nuối tiếc. Dù sao đi nữa, tuổi hai mươi vẫn luôn là khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ. Với tôi tuổi hai mươi đủ để tự khẳng định bản thân, đủ để hài lòng và đủ để hiểu qua một lần là hết nhưng dư âm còn mãi.
Tuổi hai mươi của mỗi chúng ta như một thước phim quay chậm để nhớ lại và là thước phim đang được dựng xây khi sắp bước tới. Để mỗi người có thể nghĩ về nó một cách tinh khôi và vẹn nguyên nhất chính là dó bản thân chúng ta quyết định và hành động.
Nhưng hiện nay có một thực tế rất đáng buồn cho chính mỗi chúng ta, cho xã hội là các bạn đã không trân trọng tuổi hai mươi, các bạn đã tự tay đạp đổ và vùi dập quãng thời gian ấy với vô vàn “trò chơi” vô bổ. Hai mươi tuổi bạn vùi đầu vào quán game thâu đêm, gặm tạm bánh mỳ, phì phèo tập hút thuốc, đầu tóc rối bù cho tới sáng hôm sau. Cứ ngày này qua ngày khác chính bạn đã đốt cháy và tự chôn vùi tuổi trẻ của mình như thế. Có đáng không?
Tuổi hai mươi, đã không ít lần bạn khiến ba mẹ buồn lòng. Ba mẹ có rất nhiều thứ phải lo lắng, nhưng chính bạn lại khiến họ phải đèo bòng thêm nỗi lo quá lớn này. Hai mươi tuổi, bạn chưa thể tự lập được, hằng ngày vẫn phải ngửa tay xin tiền, nhưng bạn dùng những đồng tiền mồ hôi đó vào bar, vũ trường, vào những nơi không xứng và nhận lấy về mình nhiều ân hận về sau. Nhưng hai mươi tuổi, chừng ấy thứ chưa đủ để đánh gục bạn nhưng đủ để thức tỉnh suy nghĩ của bạn. Hãy suy nghĩ kỹ về hành động của mình trước khi muốn làm.
Và hai mươi tuổi tôi cũng đã chứng kiến rất nhiều tấm gương khiến bản thân phải rơi nước mắt vì nghị lực phi thường và tinh thần quật cường vượt qua số phận. Rất nhiều bạn vì theo đuổi đam mê đã nỗ lực không ngừng để biến ước mơ tuổi trẻ thành hiện thực. Những con người ấy, họ hai mươi tuổi, họ khiến chúng ta tự hào.
Tuổi hai mươi, chúng ta cần làm gì để khi nhìn lại không phải nuối tiếc, day dứt, ân hận về bản thân? Mỗi người đều có một định hướng cho tương lai, tuổi hai mươi của con trai là định hướng sự nghiệp cho tương lai, nếu không có định hướng, con trai sẽ bị bỏ lại giữa cuộc đua. Tuổi hai mươi của con gái vẫn còn nhiều mơ mộng lắm.
Tuổi hai mươi chỉ đến một lần trong đời, nó như một chuyến tàu không bán vé khứ hồi, mỗi người cần biết nắm bắt lấy thời cơ để chinh phục nó. Trân trọng tuổi hai mươi là bạn đang trân trọng chính cuộc sống, trân trọng một nấc thang quan trong của cuộc đời.
Chúng ta loay hoay với nhiều điều ở tuổi hai mươi nhưng hãy mạnh dạn, hãy can đảm, bạn sẽ làm được.
Tuổi hai mươi của mỗi chúng ta đừng để nó trôi qua quá tẻ nhạt và vô vị, bạn có thể biến nó thành một hành trình tươi đẹp nhất trong quãng thời gian đẹp nhất. Là tuổi hai mươi…
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 2
" Em ơi có bao nhiêu? 60 năm cuộc đời
20 năm đầu sung sướng không bao lâu"
Ai cũng phải trải qua những mốc thời gian nhất định, và trong đó có lẽ mốc hai mươi tuổi là khoảng thời gian tươi đẹp, xuân sắc nhất. Vậy mỗi người chỉ có một lần được sống ở lứa tuổi hai mươi. Bạn đã làm gì để lưu giữ lại khoảng khắc đó? Thời gian không bao giờ chờ đợi bất kỳ ai, chỉ có con người là chạy đua theo nó, cho nên, hãy sống thật tốt, thật hết mình để không bao giờ phải hối hận.
Mỗi người đều có thể chọn cho mình một cách sống riêng, theo ý thích của mình. Nhưng khi bạn hai mươi tuổi, bạn đang đứng lưng chừng ở ranh giới của lựa chọn. Có rất nhiều cánh cửa đang chờ đợi bạn mở ra. Nhưng, tuổi hai mươi, thật sự với chúng ta- chưa hiểu biết về cái gì cả. Cho nên, chúng ta trân trọng hay không hai mươi tươi đẹp?
Chúng ta mỗi ngày có thể thấy rất nhiều thanh niên đang sống quá buông thả bản thân, họ quan niệm rằng, phải nổi loạn, bước qua tuổi hai mươi thì phải chứng minh bản thân là người trưởng thành bằng cách “giương hùm”. Nếu bạn hằng ngày đọc báo chí nhiều, sẽ thấy không ít tin tức đưa về những vụ ẩu đả, những vụ cướp giật, ăn chơi trác tang,… mà khi nhắc đến tên, tuổi, và nhìn vào khuôn mặt bạn sẽ thấy thật đáng tiếc. Sẽ hỏi rằng: tại sao mới hai mươi tuổi mà lại sớm lâm vào con đường tù tội,gương mặt còn quá trẻ và non nớt. Đáng giờ này, họ phải đang phấn đấu học tập hoặc học một cái nghề để sau này mới đủ sức mà đứng trên đường đời. Nhưng lẽ đời luôn không như ta nghĩ. Cách họ lựa chọn sẽ như là hố sau cho họ mãi mãi. Họ sẽ luyến tiếc vì tuổi hai mươi của họ.
Nhưng, tuổi trẻ nhiệt huyết vẫn còn rất nhiều bạn hướng đến. Các bạn ấy đang ngày ngày miệt mài trên những giảng đường, những thư viện,…để gom nhặt cho mình những tri thức cần thiết. Họ cố gắng để xứng với tuổi hai mươi chỉ đến một lần. Họ tham gia tình nguyện, tham gia hiến máu nhân đạo, giúp đỡ mọi người từ cụ già neo đơn đến đứa trẻ cơ nhỡ, họ không ngại đường xá hiểm trở, băng qua đèo núi để cùng vận động mang con chữ, mang hơi ấm đến những con người ở vùng núi cao còn hoang sơ. Vì là tuổi hai mươi, nên nhiệt trong con người thanh niên trẻ là bùng cháy và rạo rực nhất. Vì vậy, hãy truyền lửa cho nhau, cho những người xung quanh để tạo nên một thế hệ trẻ, một tương lại đầy nhiệt huyết của đất nước ta.
Hai mươi tuổi nó chỉ là một con số như bao con số khác nhưng khi bạn nói đến “tuổi hai mươi” thì bạn sẽ nghĩ ngay đến quãng đời đẹp nhất bạn đang được tận hưởng, quảng thời gian bạn tràn đầy niềm tin, khát khao, sức sống. Tạo hóa luôn mong muốn tạo ra những gì tốt đẹp nhất cho nên đã ban tặng cho mỗi người “ tuổi hai mươi”. Đừng bỏ qua những khoảnh khắc tuyệt vời này, hãy sống thật ý nghĩa trong từng giây, từng phút.
Rất nhiều người đã hối hận vì họ đã không nhận ra món quà tặng tuyệt vời của cuộc đời. Mãi đến khi về già, họ sống trong tiếc nuối vì đã bỏ qua khoảng thời gian xuân xanh của mình. Nhưng lúc đó thì đã quá muộn. Những cuộc vui vô nghĩa, những trận đua xe để chứng minh bản thân bằng tốc độ, những khói thuốc shisha, thuốc lắc, những hộp đêm, vũ trường với tiếng nhạc inh ỏi đang nhấn chìm giới trẻ. Lạm dụng internet, chơi game, chat chit,….đang chiếm hết thời gian của họ. Nhưng họ lại nghĩ, đó là đáng tự hào, là chứng tỏ bản lĩnh. Nhưng khi nhìn vào họ, ánh mắt mọi người lại dấy lên sự mỉa mai, sự bế tắc trước một lối mòn. Họ đâu có thể hiểu biết được rằng,họ đang đốt trụi tuổi hai mươi của mình, dần dần họ trở thành những kẻ thừa trong gia đình và xã hội. Bạn có đang nghĩ bạn đang “sống tồi” với chính bạn và những người yêu thương bạn không?
Đừng nói lời tiếc nuối muộn màng, đừng để bản thân phải hối hận . Ngay bây giờ, hãy chuẩn bị cho mình một hành trang vào đời, hãy sống với tất cả sự bản lĩnh và nghị lực. Ước mơ đi, và hãy sống và thực hiện ước mơ. Vì khi bạn không biết ước mơ, bạn sẽ không biết cách sống sao cho tuổi hai mươi thêm ý nghĩa. Xây dựng cho mình một lý tưởng sống, khi bạn từng bước tiến tới thực hiện ước mơ, lý tưởng, bạn sẽ biết được bản thân mình đang sống thật ý nghĩa với tuổi hai mươi tươi đẹp.
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 3
Trong cuộc đời mỗi con người đều phải tuân thủ những quy luật của tạo hóa, sinh ra, lớn lên trưởng thành, bệnh tật và chết đi. Mỗi con người đều có một thời tuổi trẻ, một tuổi hai mươi tràn đầy ước mơ, hoài bão. Tuổi hai mươi chính là tuổi đẹp nhất mà mỗi con người có được. Nó là quãng thời gian mà khi nó đã qua đi không ai có thể lấy lại được.
Mỗi chúng ta khi nhớ về tuổi hai mươi của mình sẽ có những cảm giác khác nhau. Có người cảm thấy vui vẻ hạnh phúc khi nhớ về tuổi trẻ của mình, cũng có người cảm thấy dằn vặt tiếc nuối vì những điều muốn làm nhưng chưa làm được, hoặc những việc đã làm sai.
Tuổi hai mươi là con số đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi con người về sau. Bởi đây là tuổi các bạn đã được làm lễ trưởng thành, không còn là đứa trẻ, là học sinh để có thể làm nũng với bố mẹ, hay đòi hỏi quá nhiều sự chăm sóc. Tuy nhiên, tuổi hai mươi các bạn cũng chưa đủ trưởng thành để có thể tự quyết định mọi thứ.
Tuổi hai mươi là viên gạch nền móng đầu tiên đánh dấu sự trưởng thành của bạn. Nó sẽ mở đầu một giai đoạn mới trong cuộc đời một con người bạn phải sống làm sao cho xứng đáng với một thời tuổi trẻ của.
Bởi đúng như câu nói của nhân vật chính trong tiểu thuyết Nga Xô Viết “Thép đã tôi thế đấy” có nói rằng “Đời người chỉ sống có một lần hãy sống làm sao để khi chết ta không cảm thấy hối tiếc vì những năm tháng đã sống hoài sống phí”
Biết bao thế hệ cha anh chúng ta những lớp người đi trước đã làm nên một tuổi hai mươi hào hùng, với những lý tưởng sống, hoài bão lớn lao. Tạo nên sự nghiệp anh hùng trong cuộc đời mình. Nhờ có những con người anh dũng đó mà dân tộc Việt Nam nhỏ bé của nước ta chiến thắng hai nước lớn mạnh Pháp và Mỹ.
Chắc hẳn chúng ta nhiều người đã đọc cuốn nhật ký “Mãi mãi tuổi 20” của liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc, thông qua cuốn nhật ký đó chúng ta thấy được rằng thế hệ cha anh chúng ta đã có một tuổi hai mươi thật đáng tự hào, thật lừng lẫy biết bao. Những con người tuổi xuân phơi phới nhưng không ngại hy sinh thân mình, không ngại mất mát đau thương xông pha lửa đạn để bảo vệ từng mảnh đất quê hương thân yêu.
Trong thời kỳ hiện đại, chúng ta hạnh phúc hơn những người đi trước vì chúng ta sinh ra và lớn lên trong thời bình được yêu thương, che chở của cha mẹ, được học hành tới nơi tới chốn. Chúng ta có mọi điều kiện để thực hiện những ước mơ hoài bão của mình.
Có nhiều người tự hào rằng khi ở tuổi hai mươi họ đã sống đúng với bản thân mình, đã thực hiện những ước mơ mà họ mong muốn từ lâu, tự hào rằng mình đã dám theo đuổi ước mơ, lập nghiệp thành công.
Nhưng cũng có nhiều người, họ đã hối tiếc rất nhiều khi nghĩ về tuổi hai mươi của mình, khi họ không dám theo đuổi ước mơ của mình, rụt rè nhút nhát không dám thực hiện những ước mơ lớn. Để rồi khi cơ hội thời gian đi qua thì họ cảm thấy xót xa vì tuổi trẻ không đến hai lần.
Nhiều người do thời trẻ bị bạn bè dụ dỗ, lôi kéo sa chân vào chốn ăn chơi, nên đã đánh mất tương lai tốt đẹp. Rồi vướng vào vòng lao lý tù tội, dẫn tới những vết nhơ trong cuộc đời mình, mà sau này muốn làm lại từ đầu cũng không còn được như trước nữa. Họ hối tiếc ân hận rất nhiều vì những việc mình đã làm, nhưng thời gian không quay trở lại bao giờ.
Với bản thân tôi tuổi hai mươi chính là tuổi trưởng thành để tôi có thể thực hiện những ước mơ riêng của mình. Tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ cho một thời tuổi trẻ.
Tuổi hai mươi là một cuốn phim quay chậm để chúng ta lưu giữ lại những kỷ niệm đáng nhớ . Để khi già yếu chúng ta nhìn lại tuổi thanh xuân của mình sẽ cảm thấy mát mẻ như một cơn mưa rào, để lại những kỷ niệm đáng nhớ dễ thương không có gì làm phai nhạt.
Bên cạnh những người đã sống đúng với tuổi hai mươi của mình, sống với những ước mơ hoài bão tích cực, có ích cho xã hội. Thì vẫn có những người trẻ đang lãng phí tuổi thanh xuân của mình vào những trò chơi vô bổ, lãng phí tương lai vào những trò chơi game, những cuộc ăn nhậu trong quán bar vũ trường thâu đêm suốt sáng, vùi mình vào những viên ma túy đá, để rồi gây ra ảo giác, nghiện ngập, lãng phí tuổi trẻ của mình, khiến cho tuổi trẻ của mình là nỗi buồn của cha mẹ, thầy cô.
Mỗi ngày đi qua các bạn đã tự chôn vùi tuổi trẻ của mình một cách vô ích. Để rồi khi các bạn lỡ sa chân vào những sai lầm, tương lai của các bạn bị mờ mịt tăm tối, gây đau đớn cho mọi người.
Tuổi hai mươi chỉ đến một lần trong đời, nó là chuyến tàu tốc hành chỉ có chiều đi không có chiều trở lại. Mỗi người cần phải biết trân trọng cơ hội của mình để tạo ra những phương hướng ước mơ cho tương lai tốt đẹp hơn.
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 4
Có thể nói rằng cuộc đời của mỗi một con người luôn luôn có những giai đoạn khác nhau, mỗi gia đoạn lại như in dấu lại trong cuộc đời của chúng ta. Và đặc biệt hơn nữa ở những gia đoahn chông chênh thì lại để lại cho ta biết bao nhiêu cảm xúc. Với tuổi hai mươi cũng được xem là một trong những lứa tuổi như vậy.
Ở tuổi 20 như cũng có rất nhiều thứ trong cuộc đời bị thay đổi buộc con người phải lựa chọn của cuộc sống của chính mỗi con người về sau. Và cũng ở lứa tuổi hai mươi thì dường như không phải cái tuổi trẻ con nhõng nhẽo bên ba mẹ nhưng chưa hẳn là cái tuổi để “ép” trưởng thành chín non không ai mong muốn. Cũng có thể đó là một viên gạch như đã đặt ngang qua cuộc đời bạn, bạn cũng sẽ phải bước qua, sẽ trải nghiệm chính bạn cũng sẽ tận hưởng và khám phá nó như thế nào cho xứng đáng.
Đã có không ít những người tự hào nói với tôi rằng khi ở ngưỡng tuổi hai mươi- lứa tuổi xanh mớn mởn này thì họ được sống thật bản thân mình, mạnh dạn dấn thân, can đảm theo đuổi đam mê đặt ra từ trước của mình. Nhưng dường như cũng đã có rất nhiều người ngần ngại, chần chừ đến e ngại hoặc trốn tránh khi nói về khoảng thời gian đó rằng họ cũng đã phải sống với những gì mà người khác sắp đặt, rằng cuộc sống hiện tại chỉ là vay mượn. Còn có một số bạn lại luôn trăn trở không biết mình sẽ đi về đâu khi chính bản thân mình cũng không được ai định hướng, và trong khi đó bản thân họ cũng đang rất hoang mang tột độ. Chính lứa tuổi hai mươi của mỗi chúng ta nó dường như chính là một thước phim quay chậm để nhớ lại và là thước phim đang được dựng xây khi sắp bước tới. Thật vậy! Nếu như muốn để mỗi người có thể nghĩ về nó một cách mới mẻ và vẹn nguyên nhất chính là dó bản thân chúng ta quyết định và hành động đúng đắn hơn.
Thật đáng tiếc đã có một thực tế rất đáng buồn cho chính mỗi chúng ta, cho xã hội là các bạn trẻ thanh thiếu niên hiện nay dường như đã không trân trọng tuổi hai mươi. Một trong số các bạn đã tự tay đạp đổ và vùi dập quãng thời gian ấy với vô vàn “trò chơi” vô bổ như tiêu khiển chính cuộc sống của mình. Bước vào lứa tưởi hai mươi bạn vùi đầu vào quán game thâu đêm tiêu hao sức lực cũng như tiền bạn. Hình ảnh các bạn trẻ tập hút thuốc phì phèo hay là những hính ảnh đầu tóc rối bù cho tới sáng hôm sau không còn xa lạ trong thời đại hiện nay. Cứ như thế, cứ ngày này qua ngày khác chính bạn đã vô ý đốt cháy và tự chôn vùi tuổi trẻ của mình như thế mà không hề hay biết. Đển đến lúc muộn rồi hối cũng không kịp nữa.
Tuổi hai mươi được xem là một độ tuổi đẹp đẽ, đã không ít lần bạn khiến ba mẹ buồn lòng lo lắng cho bạn. Ba mẹ có rất nhiều thứ phải lo lắng chứ không chỉ riêng gì con cái. Cuộc sống mưu sinh luôn luôn vất vả khó nhọc biết bao nhiêu, thế nên các bạn hãy biết chăm lo vun vén cho gia đình. Đó chỉ là một bữa cơm tươm tất dù không được ngon của bạn cũng làm cho các bậc cha mẹ thêm ấm lòng biết bao. Và hãy suy nghĩ trước sau những công việc của mình trước khi muốn làm.
Và chính với lứa tuổi hai mươi tuổi tôi cũng đã chứng kiến rất nhiều tấm gương khiến bản thân phải rơi nước mắt vì nghị lực rất đỗi phi thường và tinh thần quật cường vượt qua số phận. Chúng ta hẳn ai cũng đã gặp rất nhiều bạn vì theo đuổi đam mê đã nỗ lực không ngừng để có thể biến ước mơ tuổi trẻ thành hiện thực. Và ta có thể khẳng định rằng chính những con người ấy, họ hai mươi tuổi, họ khiến chúng ta tự hào.
Tuổi hai mươi như thật đẹo và bạn hãy luôn nghĩ chính chúng ta cần làm gì để khi nhìn lại không phải nuối tiếc, day dứt, ân hận về bản thân? Dường như mỗi người đều có một định hướng cho tương lai, và ở lứa tuổi hai mươi của con trai là định hướng sự nghiệp cho tương lai. Chắn chắn rằng nếu như bạn không có định hướng, con trai sẽ bị bỏ lại giữa cuộc đua.Khi mà ở lứa tuổi hai mươi chỉ đến một lần trong đời, nó dường như cũng chính là một chuyến tàu không bán vé khứ hồi, mỗi người cần biết nắm bắt lấy thời cơ và cũng như để chinh phục nó. Trân trọng tuổi hai mươi đồng nghĩa là bạn đang trân trọng chính cuộc sống, trân trọng một nấc thang quan trong của cuộc đời mình đó bạn.
Chúng ta đã không ít người như cũng đang loay hoay với nhiều điều ở tuổi hai mươi nhưng hãy mạnh dạn, hãy can đảm, bạn sẽ làm được. Và có thể nói tuổi hai mươi của mỗi chúng ta đừng để nó trôi qua quá tẻ nhạt và vô vị, bạn có thể biến nó thành một hành trình rất tươi đẹp, rất nhiều mơ mộng trong quãng thời gian đẹp nhất đó chính là tuổi hai mươi…vậy.
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 5
“ Em ơi có bao nhiêu, sáu mươi năm cuộc đời. Hai mươi năm đầu, sung sướng không bao nhiêu…” Mỗi con người trong cuộc đời đều không có quá nhiều thời gian để lãng phí, để làm những điều mình mong muốn. Có bao nhiêu lần đôi mươi để bạn làm được hết những hoài bão của tuổi trẻ? Để khi nhớ lại, bạn không cảm thấy nuối tiếc quãng thời gian đôi mươi đã qua?
Hai mươi, một con số thật đẹp và tròn trĩnh, đánh dấu một khoảng thời gian quan trọng của cuộc đời. Bước vào tuổi hai mươi, ta không còn là những đứa trẻ thơ ngây, nhõng nhẽo đòi quà ba mẹ nữa, nhưng cũng không phải là cái tuổi đã qua hết những thơ ngây. Vẫn còn đó những thơ ngây vụng dại ở lứa tuổi này, những con người chưa được va vấp với sóng gió cuộc đời, và phía trước chính là những thử thách, những điều mới mẻ đang đợi chờ chúng ta.
Mỗi người sẽ có một cách trải nghiệm tuổi hai mươi của riêng mình. Có rất nhiều người tự hào nói rằng, tuổi hai mươi của họ là những năm tháng mạnh mẽ đầy nhiệt huyết, sẵn sàng theo đuổi đam mê và những gì họ muốn. Bên cạnh đó lại có những người bước qua quãng thời thanh xuân tươi đẹp đó một cách yếu đuối, đợi chờ sự sắp đặt của số phận chứ không dám đứng lên đấu tranh vì những gì mình yêu quý. Để rồi sau này nhìn lại, sẽ là cả một sự nuối tiếc mà không gì có thể lấy lại được. Quãng thời gian đẹp đẽ đó, tại sao chúng ta không thử một lần mạnh mẽ đứng lên, sống hết mình vì đam mê để sau này nhìn lại là những khoảnh khắc không bao giờ có thể quên.
Có một thực trạng đáng lo ngại hiện nay, đó là phần đông rất nhiều thanh niên không biết trân trọng tuổi trẻ, không biết trân trọng quãng thời gian đôi mươi đẹp đẽ nhất đó của cuộc đời. Các bạn sống mà không có phương hướng, không có đam mê, mặc kệ ngày tháng trôi qua với những thứ vô bổ, không có tương lai. Tuổi trẻ qua đi không ai có thể lấy lại được, liệu sau này khi nhìn lại, các bạn sẽ cảm thấy thế nào khi đã tự tay hủy hoại tương lai của mình?
Tuổi hai mươi, dù đã qua cái tuổi mè nheo bên ba mẹ, nhưng đối với ba mẹ thì chúng ta vẫn chỉ là những đứa trẻ chưa hiểu chuyện đời. Và sẽ thật buồn nếu khi hai mươi tuổi mà bạn vẫn phải để cha mẹ lo lắng cho từ miếng ăn giấc ngủ, hay đau lòng vì những việc sai trái, những việc mà bạn đã làm để hủy hoại bản thân, hủy hoại tương lai của mình. Vì vậy, trước khi làm một việc gì, tuổi hai mươi xin hay nghĩ đến những người thân yêu của mình mà cân nhắc kỹ càng hơn.
Những tấm gương sáng về tuổi hai mươi có rất nhiều trong cuộc sống của chúng ta. Họ cũng như chúng ta có tuổi trẻ, có thanh xuân, có quãng thời gian đẹp đẽ nhất của đời người. Nhưng họ khác chúng ta ở chỗ không lãng phí thời gian, mà họ có nghị lực phi thường, sự cố gắng phấn đấu vì đam mê, vì một tương lai tươi sáng phía trước.
Hai mươi tuổi, quãng thời gian đẹp đẽ nhất của cuộc đời đó sẽ chỉ đến một lần trong đời, không có lần thứ hai, cũng không có vé tàu quay lại quá khứ để thay đổi những việc đã làm. Vậy nên những ai sắp hai mươi và đang bước vào tuổi hai mươi, hãy sống làm sao cho thật có ý nghĩa, sống hết mình vì những đam mê, với tình yêu dành cho cuộc sống, cho gia đình, cho quê hương, để sau này khi nhìn lại thấy rằng, ta đã có một thanh xuân thật đẹp và ý nghĩa đến thế.
Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi – Bài làm 6
Cuộc đời mỗi người có bao nhiêu lần trải qua tuổi hai mươi? Khi ta hai mươi cuộc đời thật đẹp.Khi mà cuộc sống của chúng ta có nhiều mơ ước nhiều hứa hẹn tương lai, khi mà tình yêu non nớt được thổ lộ, khi mà ta thực sự cảm thấy mến thương một người bạn khác giới.Có ai qua đi tuổi hai mươi mà được quay chở lại một lần?
Hai mươi tuổi ta mơ mộng về tương lai, hai mươi tuổi cái mơ ước từ thời bé bỏng được bộc lộ.Hai mươi tuổi trẻ đang tàn trề nhựa sống.Cuộc sống ở tuổi hai mươi chúng ta với sức trẻ tàn trề ấy muốn cống hiến , muốn bước vào đời ,muốn được thể hiện bản lĩnh cá nhân hơn lúc nào hết.
Hai mươi, tôi bước chân vào cánh cửa đại học,một bầu trời kiến thức mới để tôi khám phá. Thỏa thích vẫy vùng, thỏa thích thể hiện bản lĩnh cá nhân. Tôi là thế lang bạt và bất cần, tôi thích những thứ riêng tôi, tôi tìm kiếm những công việc tình nguyện tôi yêu thích, và cảm thấy hạnh phúc lắm khi ngôi trường tôi học cũng nổi tiếng đấy chứ.Tôi lăng xăng và cống hiến sức trẻ, lang thang ngoài đường với công việc tuyên truyền của đoàn thanh niên nào là hiến máu nhân đạo , nào là môi trường xanh sạch đẹp , nào là an toàn giao thông…. Cứ như thế tôi hòa mình vào cuộc sống sinh viên vui vẻ ,nhiệt huyết , năng động và khao khát những ước mơ: rằng mai sau tôi sẽ như thế nào ……..?
Hai mươi. Tôi có người thương yêu mình.Cảm thấy hạnh phúc vì tôi có người quan tâm.Và tôi biết yêu như thế ,giản dị lắm những buổi đạp xe bờ hồ ăn kem tràng tiền. Vui vẻ lắm những chiều lang thang ngắm đường phố đông đúc nhưng riêng tôi cứ vòng quay chầm chầm đạp thong dong và cười khoái trí.Hai mươi , có những giận hờn vô cớ với mọi người chẳng riêng ai, nhưng lúc tủi ngồi khóc một mình rồi lại tự động viên đứng dậy.Hai mươi cũng người lớn là thế nhưng đôi khi lại trẻ con vô tư
Hai mươi, cuộc đời khao khát tôi cũng tập tành học người đi làm thêm, cái cảnh vừa học vừa làm cũng cực lắm.Nhưng niềm vui đến thực sự khi được cầm trên tay nhưng đồng tiền mình làm đươc đầu tiên.Hai mươi đấy cũng bắt đầu lo cơm áo gạo tiền rồi nhưng vẫn được bố mẹ chăm lo.Hai mươi , cái suy nghĩ của đứa hai mươi đôi khi thật bồng bột , chẳng cần suy nghĩ và với tôi , cái con bé ương bướng thì lại càng bồng bột hơn
Hai mươi, tôi bắt đầu biết thế nào được gọi là chịu trách nhiêm về những việc mình làm ,thế nào được gọi là dòng đời xô đẩy…. tôi thấy thương ba mẹ nhiều hơn ,những nhọc nhằn sớm tối để tôi được ăn học bằng bạn bằng bè.Hai mươi tôi thấy mình lớn thật lớn nhưng tôi lại thấy ba mẹ tôi già đi nhiều…….
Hai mươi , cái tuổi yêu ghét rõ ràng, và yêu ,ghét cũng chẳng có lý do đâu.Cái tuổi kêu loa với lũ bạn rằng ghét xe bus , ghét cái không khí chật chội người ấy, ghét mùi thuốc lá nhưng vẫn phải đi hằng ngày…..Yêu lắm mùa thu, cái mùa se se lạnh , mùa của hoa sữa, mùa của bầu trời cao vợi, mùa của yêu thương.và cũng yêu lắm hà nội những khi lên đèn ,sắng rực đủ màu sắc…..
Hai mươi của tôi là thế đấy , còn hai mươi của bạn thì sao?……Hai mươi của tôi vẫn dang tiếp diễn , vẫn đang tràn đầy nhiệt huyết và khao khát yêu thương.Vẫn theo đuối ước mơ sự nghiệp về một ngày mai đó, vẫn hàng trang dài mục tiêu mỗi ngày….Và tôi cũng hạnh phúc lắm, tự hào lắm hai mươi của tôi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Phân tích tác phẩm Chữ Người Tử Tù của Nguyễn Tuân
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Chữ Người Tử Tù” của Nguyễn Tuân [...]
Th12
Phân tích tác phẩm Người Lái Đò Sông Đà của Nguyễn Tuân
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Người Lái Đò Sông Đà” Bài làm [...]
Th12
Phân tích tác phẩm Hạnh Phúc Của Một Tang Gia
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Hạnh Phúc Của Một Tang Gia” của [...]
Th12
Phân tích tác phẩm Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt” của [...]
Th12
Phân tích tác phẩm Những Đứa Con Trong Gia Đình
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Những Đứa Con Trong Gia Đình” Bài [...]
Th12
Phân tích tác phẩm Chiếc Thuyền Ngoài Xa của Nguyễn Minh Châu
Đề bài: Em hãy phân tích tác phẩm “Chiếc Thuyền Ngoài Xa” của Nguyễn Minh [...]
Th12