Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 1
Hằng ngày em vẫn đi học trên con đường quen thuộc, con đường đã gắn bó với nhiều kỉ niệm tuổi học trò đáng nhớ. Con đường ấy, em vẫn gọi là con đường tuổi thơ.
Nhà em ở sát với cánh đồng, nhưng ngôi trường em học lại ở phía bên kia cánh đồng nên muốn tới trường học được thì em phải đi qua con đường nằm giữa hai cánh đồng lúa. Con đường ấy không quá dài nhưng nếu đi bộ thì cũng khá xa. Nhưng em đến trường bằng xe đạp nên cũng đi rất nhanh.
Từ nhà em đến trường chỉ cần đi qua một con đường, chạy dài và thẳng thắp nối hai bên bờ của cánh đồng. Con đường này chưa được làm bằng bê tông, nó chỉ là con đường đất đầy cát bụi mà thôi. Nhưng mặc dù vậy, lũ trẻ chúng em đi học vẫn chưa có ai than thở rằng đường đi khó khăn và mệt nhọc.
Con đường nằm ở giữa cánh đồng, hai bên là cánh đồng lúa xanh bạt ngàn khi đang thì còn gái. Còn khi lúa sắp được thu hoạch thì ngả màu vàng rộ, tựa như một tảm vải màu vàng óng ả trải dài đến vô tận. Sự mênh mông, bát ngát của cánh đồng lúa khiến em cảm nhận được sự bình yên, tĩnh lặng giữa chốn quê nhà.
Hai bên mép đường là hai bờ cỏ xanh xanh, nhưng phủ kín bụi vì đất sỏi bám vào. Chỉ có những lúc trời có mưa thì cỏ hai ven đường mới được gột rửa một màu xanh tươi tốt, um tùm. Đôi khi em bắt gặp những chú trâu đang hì hục gặm cỏ hai bên đường, đôi chân to đủng đỉnh bước đi chậm chạp.
Em còn nhớ đã 3 mùa thu mẹ chở em đi tựu trường trên con đường thân thuộc này. Đó là khi thu đến, đất trời dường như cao và trong xanh hơn, gió mơn man mái tóc em. Mùa thu, mùa của tựu trường, mùa của kỉ niệm khiến cho em luôn có cảm giác đặc biệt đối với con đường này.
Ở hai bên đường thỉnh thoảng còn có vài cây ngô đồng được mọi người trồng để làm bóng mát lan tỏa. Thi thoảng bọn em đi học qua đây mệt quá lại đừng xe đạp xuống và ngồi nghỉ ngơi một lúc.
Mỗi sáng sớm mấy đứa trẻ con xóm em lại gọi nhau ầm ĩ đến trường. Con đường ấy đã in đậm dấu ân của rất nhiều lứa học trò. Những lần rượt đuổi nhau, những lần nụ cười ấy còn vương lai nơi đây, trong veo và tràn đầy kỉ niệm.
Có lẽ sau này lớn lên, đi đến học những ngôi trường mới em vẫn sẽ luôn nhớ về con đường đầy ắp kỉ niệm học trò này.
Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 2
Đối với những bạn học sinh hàng ngày cắp sách tới trường như chúng em thì không có gì thân thuộc hơn là con đường đi học.
Con đường từ nhà em đến trường dài khoảng 3 km, chạy dài qua 2 cánh đồng, từ làng bên này sang làng bên kia. Vì nhà em và trường nằm ở hai làng khác nhau cho nên mỗi ngày đi học em đều phải đi qua con đường này.
Trước khi em vào lớp 1, con đường đã được đổ nhựa. Chính vì thế mà xe qua lại rất êm, cũng không còn bụi đất hay lầy lội như trước kia nữa. Con đường mới được làm cách đây 4 năm cho nên khá rộng và thẳng tắp. Nhà em nằm ngay cạnh ngã ba đường cho nên bước chân ra khỏi cổng là con đường đã mở ra.
Hai bên đường là cánh đồng lúa xanh mát. Hàng cây cột điện nằm bên tay phải chạy dài theo con đường và cánh đồng. Vào những ngày lúa chín vàng, con đường này trở nên đông đúc, nhộn nhịp hơn hẳn bởi tiếng nói chuyện của các bác nông dân, tiếng trâu bò gọi nhau rồi kéo những xe lúa về sân.
Qua cánh đồng lúa, em phải đi qua một đoạn đường đê ngắn. Đây là “khu vực” mà các anh chị chăn thả trâu bò chiều nào cũng thả diều. Còn bây giờ con đường xôn xao vì tiếng cười đùa của học sinh đi học, tiếng nói chuyện của các bác đi làm đồng và mấy chị chở rau đi chợ làm đoạn đường nhộn nhịp hẳn lên.
Lúc này, con đường lại rợp bóng đa to nằm bên cạnh cánh đồng ngô. Em rất thích những buổi sáng tinh sương đạp xe đi học qua đây. Nhất là vào những ngày ngô trổ hoa. Mùi hương hoa ngô thơm nhè nhẹ khẽ đưa trong gió, thổi bay qua khiến cho em cảm thấy có gì đó rất tươi mới và thân quen.
Cánh đồng ngô lùi sau cũng là lúc cổng trường em hiện ra. Ngôi trường với ba dãy nhà 2 tầng khang trang quen thuộc. Em cùng các bạn dắt xe vào trường để bắt đầu một buổi học mới. Có thể mai này em sẽ còn đi nhiều con đường khác nhưng nhất định em sẽ không bao giờ quên con đường đến trường này bởi nó đã gắn bó với em trong suốt những năm tháng học trò.
Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 3
Từ nhà đến trường em có thể đi qua nhiều ngả khác nhau nhưng em thích nhất vẫn là đi qua đoạn đường Nguyễn Du.
Đoạn đường này ngắn và hẹp. Lòng đường được hàng me xanh rờn hai bên đường che mát. Buổi sớm em đi học các vòm me đan vào nhau tưởng như chúng chụm đầu trò chuyện. Những cành me thả lá xuống mặt đường tráng nhựa xám. Một lằn sơn vàng giữa lòng đường chia hai phần cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên mặt đường trơn bóng. Đến khúc có những ổ gà lồi lõm thì xe chạy chậm lại, bóp còi toe toe… Em và các bạn đi rất thoải mái trên lề đường tráng xi măng. Nhiều nhà cao tầng đẹp đẽ chen vai nhau đứng sừng sững. Đó là các cơ quan, cửa hàng. Đặc biệt, đoạn đường em đi qua có Bưu điện Thành phố lúc nào cũng có đông người ra vào nhận đồ, gửi hàng. Có lần, mẹ em đã đến đây nhận hàng, quà. Buổi sáng, em đi dạo. Lá me trút như mưa lên tóc, lên vai làm em rất thích. Vì đã đi lại nhiều lần nên đoạn đường này thật quen thuộc đối với em. Em nhớ từng viên gạch, từng gốc me thân thiết.
Em yêu quý con đường đi đến trường. Sáng nào đi học, em cũng thấy đường sạch, đó là nhờ các cô chú làm vệ sinh. Em và các bạn bảo nhau không xả rác bừa bãi để con đường luôn sạch đẹp.
Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 4
Có một con đường ngày nào em cũng đi lại rất nhiều lần, đó là con đường đến trường, con đường tuổi thơ, con đường gắn với rất nhiều kỉ niệm. Đó là một con đường nhỏ bằng đất dẫn từ nhà tới ngôi trường em đã theo học được 3 năm.
Hằng ngày, dù trời nắng hay trời mưa thì em vẫn gắn bó với con đường này để đi học. Nó đã trở thành một người bạn thân thiết của em mỗi ngày, không hề kêu ca, không hề phàn nàn bất cứ điều gì. Con đường ấy, em đã có rất nhiều kí ức.
Con đường chưa được đổ nhựa, vẫn là đường đất rất mịn. Trời nắng thì bụi bay mù trời mỗi khi có xe ô tô đi qua, còn trời mưa thì trơn trượt, nhưng không hề lầy lội. Bởi nó đã mịm đến nỗi không thể lầy lội được nữa. Con đường này nằm ngay giữa cánh đồng, chạy dài từ làng bên này sang làng bên kia. Nhà em và trường nằm ở hai làng khác nhau nên em muốn đi sang trường nhất định phải đi qua con đường này.
Hai bên đường là những vạt cỏ chẳng còn xanh nữa, vì ngày nào trâu bò cũng gặm cỏ và dẫm qua đây rất nhiều lần. Có nhiều lúc chúng em đạp xe qua con đường này, ngửi thấy rất rõ mùi sỏi đá đang bốc lên vô hình trong không khí, có khi mùi hương đó lại xông thẳng vào mũi nghe ngột ngạt.
Những cánh đồng lúa rộng mênh mông, bát ngát có màu xanh trải dài đến vô tận. Nhưng lúc mùa thu hoạch lúa thì một màu vàng óng ả đập vào mắt. Con đường đến trường lúc đó cũng trở nên đông đúc, nhộn nhịp hơn hẳn bởi tiếng nói cười của các bác nông dân, tiếng trâu bò gọi nhau.
Dọc hai bên đường thi thoảng lại mọc lên những cây bàng cao và to, tỏa bóng mát. Đó là nơi là đám học sinh chúng em dừng lại nghỉ ngơi khi trời quá nóng. Hoặc có nhiều bạn đi học sớm tới đó chơi bi, đá bóng.
Những khi tan trường, con đường lại đông đúc và nhộn nhịp hơn hẳn vì tiếng còi xe, tiếng í ới gọi nhau và cả tiếng cười giòn tan. Học sinh là lứa tuổi vô tư hồn nhiên nhất như vậy.
Mỗi lần đi trên con đường này tới trường, em lại nhớ đến lần đầu tiên ngồi sau xe mẹ đến dự lễ khai giảng năm học mới hồi lớp 1. Con đường gắn với nhiều kỉ niệm, nhiều cảm xúc.
Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 5
Từ nhà đến trường, tôi có thể đi men theo nhiều ngả đường khác nhau. Nhưng con đường tôi yêu thích, thường đi nhiều hơn là con đường Cao Bá Quát.
Con đường lát nhựa đen bóng, rộng đủ cho hai chiếc ô tô tải tránh nhau. Bên trái là nhà dân và mấy hiệu sách hai ba tầng san sát. Bên phải là một số trường học và cơ quan Nhà nước. Hai bên đường có vỉa hè rộng. Những tia nắng tinh nghịch trốn mẹ đi chơi, chiếu lên mặt đường thành những đốm sáng lung linh. Những chiếc khăn quàng đỏ tung bay tô điểm thêm vẻ đẹp cho con đường. Thêm vào đó là tiếng cây xanh um vẫy những chùm lá tươi non như những bàn tay trẻ con bé xíu. Thỉnh thoảng, những chiếc xe máy rồ ga vút đi trên mặt đường, bóp còi inh ỏi. Các chị học sinh trung học với tà áo dài duyên dáng đang rảo bước tới trường? Trên cành cây, những cô Họa mi cãi nhau om sòm, những nhạc sĩ Ve sầu tấu những bản hòa âm lảnh lót. Tôi vui vẻ cắp sách tới trường. Làn gió nhẹ thổi qua. Ôi! trường tôi đây rồi! Chào đường nhé, tôi vào học đây. Con đường Cao Bá Quát đối với tôi như người bạn thân, cùng chia sẻ ngọt bùi ngày mưa cũng như ngày nắng. Nó gắn liền với thời thơ ấu của tôi.
Sau này, dù đi đâu, về đâu tôi cũng không quên được con đường này.
Tả lại con đường đến trường của em – Bài làm 6
"Quê hương" hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. Tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, … nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường. Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm.
Đó là con đường rải đá răm như bao con đường khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược. Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em đến trường cùng bà con đi làm, đi chợ…. ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau í ới, tiếng xe cộ cứ ồn ào suốt cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.Với em, con đường đã quen thân từ khi cắp sách tới trường. Đi trên con đường mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng.
Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Viết đơn xin vào Đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh
Đề bài: Viết đơn xin vào Đội thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh CỘNG [...]
Th12
Viết về tác dụng của một loài cây mà em biết
Viết về tác dụng của một loài cây mà em biết – Bài làm 1 [...]
Th8
Viết về người lao động trí óc
Viết về người lao động trí óc – Bài làm 1 Ngày xưa mỗi lần [...]
Th8
Viết về hàng xóm nhà em
Viết về hàng xóm nhà em – Bài làm 1 Nhà em có một bác hàng [...]
Th8
Viết thư gửi bố của em
Viết thư gửi bố của em – Bài làm 1 Gửi bố kính yêu! Bố [...]
Th8
Viết thư cho bà nội của em
Viết thư cho bà nội của em – Bài làm 1 Bà kính mến! Lâu [...]
Th8